Thầy giáo Lê Xuân Hạnh, một người đã cống hiến 35 năm trong ngành giáo dục, đã đưa ra một quyết định đáng kính trọng khi dành 7 năm còn lại trước khi nghỉ hưu để dạy học tại Trường Sa, Khánh Hòa. Với mong muốn để lại dấu ấn trong sự nghiệp và đóng góp cho việc bảo vệ chủ quyền biển đảo của Tổ quốc, thầy Hạnh đã tự nguyện viết đơn và được chấp nhận.

Trên đảo Trường Sa, thầy Hạnh cùng với một giáo viên khác đảm nhiệm tất cả các môn học cho học sinh tiểu học. Mặc dù gặp khó khăn, đặc biệt là trong việc giảng dạy môn Ngoại ngữ, nhưng thầy vẫn cố gắng hết mình để truyền đạt kiến thức cho học sinh. Thầy Hạnh luôn cố gắng gần gũi và động viên học sinh, coi họ như con cháu của mình.

Sau những giờ học, thầy trò trở thành một gia đình lớn trên đảo, cùng nhau chia sẻ cuộc sống hàng ngày. Phụ huynh trên đảo, cũng là những người trẻ ra đảo sinh sống, luôn yên tâm khi để con mình dưới sự chăm sóc và giáo dục của thầy cô. Họ đánh giá cao sự quan tâm và nỗ lực của thầy trong việc giảng dạy và chăm sóc học sinh.

Trên đảo Trường Sa, hình ảnh người thầy trở thành điểm tựa tinh thần cho các gia đình trẻ. Sự có mặt của thầy cô giáo tại đây như một nguồn động viên lớn cho phụ huynh và học sinh trong việc bám biển, bám đảo và giữ gìn chủ quyền biển đảo của Tổ quốc.
Câu chuyện của thầy Lê Xuân Hạnh và các đồng nghiệp trên đảo Trường Sa là một minh chứng giản dị nhưng sâu sắc cho vẻ đẹp thầm lặng của nghề giáo, một nghề không chỉ gieo chữ mà còn ươm những ‘mầm xanh’ tương lai cho đất nước.
Quyết định của thầy Hạnh khi dạy học tại Trường Sa thể hiện lòng yêu nước và tinh thần trách nhiệm cao. Mặc dù điều kiện sống và giảng dạy trên đảo có nhiều khó khăn, nhưng thầy vẫn không ngại khó khăn để thực hiện mong muốn của mình.
Thông qua câu chuyện của thầy Lê Xuân Hạnh, chúng ta thấy được tầm quan trọng của giáo dục trong việc bảo vệ chủ quyền biển đảo. Những nỗ lực của thầy và các đồng nghiệp trên đảo Trường Sa đã góp phần không nhỏ vào việc giáo dục và đào tạo thế hệ trẻ về truyền thống yêu nước và bảo vệ chủ quyền biển đảo.